Nếu lịch sử diễn biến khác đi, Hoa kỳ có lẽ dễ dàng trở thành một phần của đế chế Tây ban nha hay Pháp ở hải ngoại. Dân Mỹ hiện giờ có thể đã nói tiếng Tây ban nha, và cùng chung Mễ tây cơ làm thành một quốc gia, hoặc giả họ đã nói tiếng Pháp và sáp nhập cùng miền Quebec và Montreal nói tiếng Pháp của Canada.
Thế nhưng những nhà thám hiểm đầu tiên đặt chân đến Mỹ không phải là người
Anh, Tây ban Nha hay Pháp.
Tài liệu đầu tiên còn lưu lại về việc thám hiểm nước Mỹ được viết
bằng ngôn ngữ Scandinavian/Bắc Âu. Truyện Vinland Saga bằng tiếng Old
Norse (thuộc hệ ngôn ngữ miền Bắc nước Đức, sau phát triển thành các
ngôn ngữ được dùng ở Na Uy, Đan Mạch và Thụy Điển ngày nay) kể lại
câu chuyện Leif Ericson và nhóm người du cư mạo hiểm Bắc Âu (Norsmen)
đến định cư một thời gian ngắn tại vùng duyên hải đông bắc Mỹ châu,
có thể là vùng Nova Scotia, Canada, trong thập niên đầu thế kỷ 11, gần
400 năm trước lần khám phá thứ hai ra Tân thế giới của người Âu châu
được ghi lại.
Việc tiếp xúc lần đầu tiên và kéo dài giữa Châu Mỹ và những
vùng khác trên thế giới được bắt đầu với cuộc hành trình nổi tiếng
của nhà thám hiểm người Ý Christopher Columbus, do vua Ferdinand và Nữ
hoàng Isabella xứ Tây Ban Nha tài trợ. Quyển nhật ký Epistola
của Columbus, được in năm 1493, kể lại các biến cố trong hành
trình ấy: nỗi sợ hãi phải đương đầu với quái thú và sợ bị rơi ra khỏi
trái đất phẳng của những người di dân trên tàu, vụ nổi loạn bất
thành chống thuyền trưởng, việc Columbus sửa lại nhật ký hải
hành với mục đích làm các thủy thủ không thể biết họ đã phải đi xa
hơn những người trước họ, và lần đầu tiên khi họ thấy đất liền lúc
tàu gần đến Mỹ châu.
Bartolome de las Casas*đã cung cấp một nguồn tài liệu phong phú nhất
về cuộc tiếp xúc đầu tiên giữa người Da Đỏ ở Mỹ với người di dân Âu
châu. Khi còn là một linh mục trẻ Bartolome de las Casas là người giúp Tây Ban Nha
chinh phục đất Cuba. Ông chuyển ngữ nhật ký của Columbus, và về
cuối đời ông viết quyển Lịch Sử Người Da Đỏ rất dài và sống
động trong đó ông chỉ trích việc thực dân Tây Ban Nha bắt thổ dân làm
nô lệ.
Khi người Anh đến Mỹ để chiếm thuộc địa, họ chỉ gây thảm họa. Vùng đất thuộc địa đầu tiên của người Anh được thành lập năm 1585 tại
Roanoke, ngoài khơi North Carolina; không còn dấu tích gì về những người
thực dân ở đó; ngày nay chỉ còn lại huyền
thoại do con cháu người Da Đỏ Croatan** mắt xanh kể lại. Vùng đất thuộc địa thứ hai Jamestown được thành lập năm 1607 tồn tại mãi về sau, dù người di dân phải chịu đói, chịu đựng nhiều khó
khăn, chính sách khắc
nghiệt và sai lầm của những người lãnh đạo. Tuy vậy văn học Mỹ đã tô hồng bức tranh về
nước Mỹ như một
miền đất trù
phú và đầy cơ hội. Chuyện kể về quá trình thuộc địa hóa ở Mỹ đã được biết đến khắp
thế giới. Thomas Hariot ghi lại cẩn thận chuyến thám
hiểm vùng Roanoke trong tài liệu Bài Tường
Trình Ngắn và Trung Thực về Miền Đất Virginia Mới Được Tìm Thấy (1588). Quyển sách của Hariot liền được dịch sang tiếng Latin, Phap và Đức. Hai trăm năm sau, quyển sách
và hình ảnh trong sách
ấy vẫn còn được khắc bản, in lại và phổ biến rộng rãi.
Tài liệu chính về vùng đất thuộc địa Jamestown,*** các bài viết của đại úy John Smith, một trong những người lãnh đạo, hoàn toàn trái ngược lại với
lời kể chính xác và khoa học của
Hariot. Những gì Smith viết đều tô hồng lãng mạn, và ông còn thêu
dệt nhiều chi tiết về cuộc hành
trình. Nhờ Smith chúng ta được biết đến câu chuyện về nàng Pocahontas. Dù là chuyện có thật
hay chỉ do tưởng tượng, câu chuyện đã in đậm nét trong trí tưởng
tượng của người Mỹ về lịch sử của họ. Chuyện kể việc Pocahontas, con gai cưng của tù trưởng
Powhatan, cứu mạng đại úy John Smith
khi ông bị cha cô bắt giam. Sau đó, khi người Anh thuyết phục Powhatan trao Pocahontas cho họ làm con tin, tính
dịu dàng, trí thông minh và
vẻ đẹp của nàng đã làm họ rất ấn tượng. Năm 1614
nàng lập gia đình với John Rolfe, một nhà quý tộc người Anh. Cuộc hôn nhân đã
mở đầu cho tám năm hòa bình chung sống giữa những người thực dân và
thổ dân Da Đỏ, giúp đảm bảo sự tồn tại của miền thuộc địa
mới đang phải vật lộn để sống còn.
Đến thế kỷ thứ 17, những tên cướp biển, kẻ mạo hiểm và các nhà thám hiểm đã mở đầu cho một làn sóng thực dân thứ hai, những người này đến Mỹ
và định cư luôn tại đây, mang theo
vợ con, nông cụ, và những dụng cụ thủ công nghệ. Văn học ban sơ của thời thám
hiểm này gồm các nhật ký, thư tín, nhật ký hành trình, sổ
lưu hải trình, và các bản báo cáo gửi cho các mạnh
thường quân tài trợ cho cuộc
thám hiểm – tức là vua chúa ở Âu châu, hay những công ty cổ phần
trong giới thượng gia Anh và
Hòa lan. Dần dần các tài liệu đầu tiên ấy được thay thế
bởi những tài liệu ghi lại của các thuộc địa di dân. Vì sau cùng người Anh chiếm cả Bắc
Mỹ làm thuộc địa của mình nên các sáng tác văn học thời kỳ thuộc địa được biết đến
nhiều nhất và được in thành tuyển tập đều bằng tiếng Anh. Đến thế kỷ 20, với sự nở rộ của nền văn học do các nhà văn gốc dân thiểu số sáng tác, và với nếp sống ngày càng đa văn hóa
hơn ở Mỹ, các học giả đang tìm cách quay trở lại tìm tòi khám phá di sản đa chủng quan trọng thời ban sơ của lục địa này. Mặc dù ở chương này chúng
ta sẽ bàn về các truyện của người gốc Anh, chúng ta cũng cần nhận thức rõ tầm quan trọng của tính cách quốc
tế ngay từ thời ban sơ này
trong văn học Mỹ.
(Còn tiếp)
Chú thích ̣(LNVK):
* Bartolome de las Casas là một thực dân Tây Ban Nha, sử gia và nhà cải cách
xã hội trước khi ông trở thành giáo sĩ dòng Dominican. Ông là một trong
những người Âu châu đầu tiên đặt chân đến Mỹ châu. Dù có tham gia lúc đầu, nhưng sau ông chống lại việc đối xử tệ đối với thổ dân, và nạn nô lệ
da đen. Ông đã bỏ ra 50 năm trong đời để đấu tranh chống lại chế độ thực
dân, nô lệ và để thuyết phục triều đình Tây Ban Nha đi theo một chính sách
thuộc địa nhân đạo hơn. Ông thường được xem là một trong những người đầu
tiên bênh vực nhân phẩm con người (tức đấu tranh cho nhân quyền ngày
nay)
https://en.wikipedia.org/wiki/Bartolom%C3%A9_de_las_Casas
**
Nhóm thổ dân Da Đỏ sống ở vùng duyên hải North Carolina ngày nay.
***
https://www.historyisfun.org/jamestown-settlement/history-jamestown/
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.