Truyện thật ngắn thường chỉ dài một hai trang. Đôi khi nó còn được gọi là dạng "hư cấu chớp nhoáng" hoặc dạng “hư cấu bất ngờ” giống như tên của tập văn tuyển Tiểu Thuyết Bất Ngờ xuất bản năm 1986 do Robert Shapard và James Thomas chủ biên.
Trong thể loại truyện thật ngắn này, không có chỗ để phát triển nhân vật. Thay vào đó, yếu tố cốt truyện là trọng tâm. Một sự cố xảy ra và một nhân vật được phác họa nghuệch ngoạc chỉ có phản ứng lại. Tác giả sử dụng những mẫu truyện kể và ngôn từ thông minh, trong một số trường hợp, truyện thật ngắn giống như thơ dạng văn xuôi.
Những người ủng hộ cho rằng “địa lý thu gọn” của truyện thật ngắn phản ánh tình hình hậu hiện đại khi biên giới quốc gia có vẻ trở nên gần nhau hơn. Họ tìm thấy nét đơn giản thanh nhã nơi loại truyện hư cấu ngắn gọn này. Kẻ chống đối thì cho truyện thật ngắn là triệu chứng văn hoá suy thoái, nó nói lên rằng con người nói chung mất khả năng đọc và khả năng tập trung hạn chế. Dù có nói gì, truyện thật ngắn cũng đã tìm ra một chỗ đứng cho mình: loại truyện này dễ chuyển tiếp qua email, và nó đã hoà nhập dễ dàng vào việc phát tán trên mạng. Loại truyện này khiến việc đọc sách trong lớp học dễ thựcc hiện hơn và chúng làm mẫu cho các bài tập luyện viết văn.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.